Thứ Tư, 26 tháng 3, 2014

NÓI VÀ LÀM


                                    chuavacanhdong.jpg

Ai tuân hành và dạy làm như thế, thì sẽ được gọi là kẻ lớn ( Mt 5,19)

Một phút suy gẫm


        Đã có thời người ta nghĩ rằng theo Công giáo là bất hiếu, vì phải từ bỏ việc cúng giỗ cha mẹ tổ tiên. Nhiều người không dám theo đạo, vì sợ theo đạo thì không được cúng giỗ tổ tiên, phải bỏ ông bà. Vào thời thánh Mátthêu, một số người Do Thái cũng có nỗi sợ tương tự. Họ tin vào Đức Giêsu và muốn trở thành môn đệ của Ngài, nhưng họ lại sợ làm thế là bỏ đạo của cha ông, bỏ Do Thái giáo. Họ sợ giáo huấn mới mẻ của Đức Giêsu làm họ bỏ Luật Môsê, và không còn thuộc về dân Thiên Chúa nữa.      

  Đức Giêsu mời chúng ta tuân giữ nghiêm túc Luật Thiên Chúa đã ban, nhưng theo cách giải thích mới mẻ, hoàn chỉnh và có thẩm quyền của Ngài. Muốn trở nên hoàn thiện, muốn đón nhận Nước Trời do Ngài khai mở, cần sống Luật Tôra đã được Ngài giải thích lại. Người Kitô hữu gốc Do Thái khi theo Đức Giêsu thì chẳng sợ mình bỏ đạo, bỏ Lề Luật, bỏ các Ngôn sứ hay truyền thống của cha ông Giáo huấn của Đức Giêsu đã chứa đựng cốt lõi tinh túy của Luật ấy rồi. Làm thế nào để các Kitô hữu Á Châu cảm thấy đức tin của mình không tạo ra sự xung đột hay đoạn tuyệt với những giá trị của nền văn hóa mình đã lãnh nhận và đã sống? Làm sao để mình sống viên mãn là một Kitô hữu, một người Công Giáo Rôma, mà vẫn chẳng mất căn tính là người Việt Nam hay người Châu Á? Chỉ cần một điều kiện, đó là thấy Kitô giáo không phá bỏ, nhưng kiện toàn tất cả mọi giá trị cao quý có trong các nền văn hóa và tôn giáo khác.     

   Lạy Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa, Chúa đã muốn trở nên con của loài người, con của trái đất, con của một dân tộc. Chúa vẫn yêu mến dân tộc của Chúa dù họ từ khước Tin Mừng và đóng đinh Chúa vào thập giá. Xin cho chúng con biết yêu mến quê hương, một quê hương còn nghèo nàn lạc hậu sau những năm dài chiến tranh, một quê hương đang mở ra trước thế giới nhưng lại muốn giữ gìn bản sắc dân tộc và bảo vệ nền đạo lý của cha ông. Xin cho chúng con đừng nhắm mắt ngủ yên trong sự an toàn và tiện nghi vật chất, nhưng biết trăn trở trước nỗi khổ đau, và làm một điều gì đó thật cụ thể cho những đồng bào quanh chúng con.     

   Ước gì chúng con biết phục vụ đất nước bằng khối óc, quả tim và đôi tay. Và ước gì chúng con biết khiêm tốn cộng tác với muôn người thiện chí.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét