Thứ Ba, 30 tháng 4, 2013

BÌNH AN

                                             Tu do theo Chua

Thầy ban cho anh em bình an của Thầy. (Ga 14,27)

Một phút suy gẫm

        Một vị vua treo giải thưởng cho nghệ sĩ nào vẽ được một bức tranh đẹp nhất về sự bình yên. Nhiều họa sĩ đã cố công thể hiện tài năng của mình. Nhà vua ngắm tất cả các bức tranh, nhưng chỉ thích bức tranh vẽ những ngọn núi, mà những ngọn núi này trần trụi và lởm chởm đá, ở bên trên là bầu trời giận dữ như trút kèm theo sấm chớp, đổ xuống bên vách núi là dòng thác nổi bọt trắng xóa. Bức tranh này trông thật chẳng bình yên chút nào.
       Khi nhà vua ngắm nhìn, ông thấy đằng sau dòng thác là một bụi cây nhỏ mọc lên từ khe nứt của một tảng đá. Trong bụi cây một con chim mẹ đang xây tổ. Ở đó, giữa dòng thác trút xuống một cách giận dữ, con chim mẹ đang bình thản đậu trên tổ của mình...Bình yên thật sự.
      Bính an ở đây không phải là hòa bình, cũng không phải là tâm trạng của người hết căng thẳng về tâm lý, hoặc tâm trạng khoan khoái, thoải mái. Đó chỉ là những trạng thái thuộc lãnh vực tự nhiên.
      Bình an theo Thánh Gio-an chính là ân huệ lớn lao mà Đức Giê-su mang đến cho con người từ Chúa Cha. Ơn huệ này chính là ơn giải thoát, ơn cứu độ. Đức Giê-su chịu chết để đem lại ơn giải thoát, Người phục sinh đem lại sự sống đời đời. Đó là ân huệ lớn lao, đó là bình an mà Người ban cho các môn đệ.
       Chúa để lại bình an cho chúng ta nhờ ơn cứu độ của Người, và chúng ta lãnh nhận bình an này qua các bí tích Người đã thiết lập trong Hội thánh. Hiểu như vậy, chúng ta hãy siêng năng sốt sắng đón nhận ơn bình an do các bí tích của Chúa đem lại, nhất là bí tích Hòa Giai và Thánh Thể, để được bình an của Chúa.
      Lạy Chúa, xin cho chúng con đừng quá lệ thuộc và tha thiết tìm sự bình an theo kiểu thế gian, nhưng xin cho chúng con biết tìm đến ơn bình an đích thực nơi các bí tích của Chúa. Amen.

                                                 Tập tin:El Greco 050.jpg
Ngày 30 tháng Tư

Thánh Piô V Giáo Hoàng (1504-1572)



      Thánh Piô V tên thật là Ghiliêri, sinh ngày 17/01/1504 tại làng Boscô (xứ Piémont) Alêsan. Thuở nhỏ, ngài phải đi chăn chiên, đến năm 13 tuổi mới được đi học. Ngài xin nhập dòng Ða Minh và được khấn trọng thể sau đó. Tốt nghiệp thần học ở đại học Bologne, ngài chịu chức linh mục và làm giáo sư ở đó suốt 15 năm. Ðời sống ngài chói ngời đức vâng lời và bác ái. Là một chiến sĩ Phúc Âm, ngài hết sức bệnh vực chân lý Giáo Hội chống lại các bè rối. Ngài được Ðức Giáo Hoàng Phaolô IV đặt làm Bộ Trưởng thánh vụ, Giám Mục Népi và Sutri. Hai năm sau, ngài được phong lên Hồng Y. Ðức Piô IV lại trao ngài tòa Mondovi trong xứ Piémont. Với địa vị cao sang, ngài vẫn sống khắc khổ, ăn mặc thô sơ và từ chối mọi của cải cha mẹ chia cho. Năm 1566, ngài được bầu làm Giáo Hoàng. Lên ngôi, ngài để ý ngay đến việc thánh hóa hàng giáo sĩ. Khiêm tốn nhưng rất cương quyết, ngài mở rộng lãnh vực hoạt động và đem lại hòa bình cho nhiều quốc gia. Thương người nghèo và bệnh nhân là đức tính nổi bật của ngài: hằng tuần, ngài rửa chân cho các người nghèo. Với ý chí sắt đá, ngài cương quyết bảo vệ đức tin, và bằng mọi cách chống lại các trào lưu tư tưởng ngoại giáo, bè rối.

       Với lòng sùng kính Ðức Mẹ đặc biệt, ngài làm mọi việc dưới sự bảo trợ của Mẹ. Ngài lưu tâm nhiều đến việc đào tạo hàng giáo sĩ, thận trọng khi cắt cử các Giám Mục và truyền chức cho các đại chủng sinh.
        Ngài chết năm 1572 sau một cơn bệnh nặng, hưởng thọ 68 tuổi. Ðức Giáo Hoàng Clêmentê X đã cất ngài lên bậc Chân Phước.
         Và năm 1712, Ðức Clêmentê XI đã tôn phong ngài lên bậc Hiển Thánh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét