Chủ Nhật, 30 tháng 6, 2013

TUÂN PHỤC

                                                                          



     Đức Giê-su nhất quyết đi Giê-ru-sa-lem. Thầy đi đâu, tôi cũng xin đi theo. (Lc 9, 57)

Một phút suy gẫm

        " Tự do! Ôi, tự do! Người đẹp biết bao" (Victor Hugo). Tự do là món quà quý nhất của con người.

 Với tự do, con người thoải mái làm những gì mình thích, thoải mái tận hưởng, thoải mái vui chơi. Vì

 thế, khi phải tuân phục tức là phải đặt sự tự do, thoải mái của mình xuống dưới ý muốn của người 

khác thì con người cảm thấy  rất đau khổ.


        Đức Giê-su vừa là Thiên Chúa  vừa là con người. Vì thế, khi vâng lời Chúa Cha để đi vào con 

đường khổ giá, Chúa cũng cảm thấy rất đau đớn. Thế nhưng, vì tình yêu mến Cha, vì muốn Ý Cha được

 thể hiện và vì muốn cứu độ nhân loại sa ngã lỗi lầm nên Người đã " nhất quyết đi lên Gierusalem", dù

biết rằng lên Gierusalem đồng nghĩa với lên thập giá và đi vào cái chết.

       Chúng ta - những người môn đệ của Chúa - cũng được mời gọi bước theo Người và lên Gierusalem 

cùng Người. Gierusalem ngày xưa là một địa điểm, một nơi chốn cụ thể; còn Gierusalem ngày hôm nay 

là chính Chúa và đi lên Gierusalem là tiến về Thiên Chúa. Thế nhưng để tiến về Chúa thì chúng ta phải 

gạt bỏ những ý muốn, ý thích riêng để vâng theo đường lối và cách thức mà Người đã dạy, dó là: bỏ đi 

những ham mê thú vui thế tục và tích cực làm việc lành phúc đức, hết lòng yêu thương phục vụ mọi

 người.



      Và chúng ta, những Kitô hữu đang bước theo Chúa Giêsu, hãy dành ít phút trong thinh lặng 

cầu nguyện và nhìn lại cuộc đời theo Chúa của mình. Tôi có thực sự theo Chúa không? Tôi 

đang theo Chúa kiều nào? Tôi theo Chúa hay tôi muốn Chúa theo tôi? Điều gì minh chứng tôi 

theo Chúa, trong khi tôi có qúa nhiềuchỗ tựa đầu ở trần gian? Tôi có nhìn thấy cái chết đời

mình trong thập giá của Chúa Giêsu không? Những việc "tự nguyện" tôi đang thực hiện trong

 Nhà Thờ có phản ảnh việc từ bỏ chính mình, hay chỉ là những trá hình che đậy lương tâm gian

 dối kitô hữu? vv. và vv. . . Cuối cùng thì chúng ta sẽ cảm nghiệm cuộc đời người Kitô hữu chỉ

là sự phó thác của một tình yêu tự nguyện tuyệt đối trong thập giá Chúa Giêsu, và chúng ta sẽ

 vui sống như Ngài. Amen.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét